Sức khỏe Gen Z

bowl of vegetable salad

Vài bước từ nhà ra phòng khám răng, gần đó có trường cấp ba, mình thấy các bạn đã tan học và đi về nhiều. Hai bên đường là các hàng xiên chiên cùng với bánh khoai, bánh chuối, bánh mì, xúc xích,… nói chung là đồ chiên rán, ăn vặt. Người đi đầy phố, nhưng chỉ có các bạn là được mấy cô bán hàng để mắt. Hẳn họ đã biết chỉ có các bạn mới chọn ăn những thứ này, còn những người lớn thì không. Tại sao? Có phải là người lớn biết còn các bạn thì không, về tác hại của những món ấy đâu. 

Photo by Vitalii Pavlyshynets on Unsplash

Mình cho là các bạn dễ dãi với bản thân mình quá. Lựa chọn tạm bợ đưa lại những kết quả cũng tạm bợ. Sức khoẻ còn, ăn thì cũng chưa thấy có gì nghiêm trọng. Kể cả có mọc mụn hay gì đó thì cũng bị xem nhẹ. Các bạn chưa tới cái chặng bất lực nhìn cơ thể mình đấu tranh trở lại sau một thời gian dài lối sống không lành mạnh. 

Mình cũng không hiểu tại sao thế hệ mình lại đang có xu hướng thích thú khi “khoe” được xem bản thân mình đang “đau lưng” như thế nào (chuyện “cột sống”?) để chạy deadline. Đành rằng là có những thời điểm đòi hỏi ít nhiều đánh đổi, nhưng liệu chúng ta có thể học và làm với một cơ thể khỏe mạnh hơn không?


Tối đêm giao thừa tết Dương lịch, mình vẫn lên phòng tập với lớp học Đương đại Tiền nâng cao ở Kinergie Studio. Những ngày lễ hay khiến con người ta có cảm giác đặc biệt. Cuối giờ ai nấy ôm hôn nhau thắm thiết, không quên chúc nhau đủ mọi điều. Mình là người nhỏ tuổi nhất ở đó, nên cũng được ưu tiên gửi gắm nhiều ước vọng.

Nhưng một điều làm mình vẫn nghĩ ngợi mãi là về lời chúc của một người anh nọ. Anh không chúc mình múa đẹp hơn, học giỏi hơn hay đạt được cái này cái kia. Chỉ một câu ngắn gọn: “Giữ gìn sức khỏe nhé.”

Thường thì người ta hay chúc người lớn tuổi sức khỏe, chúc người trẻ thành công – ý là cứ mỗi giai đoạn người ta khát khao điều gì thì chúc đúng điều ấy (và thường là thứ chúng ta đang thiếu ở giai đoạn đó trong cuộc đời). 

Mình hỏi anh tại sao. Anh thở dài:

“Vì nếu có sức khỏe làm nền tảng, hầu như điều gì em cũng có thể làm được. Còn một khi đánh mất nó, em vẫn có thể cố gắng làm được phần nào thứ mà mình muốn làm, song sẽ luôn có cảm giác thiếu hụt đi thứ gì đó, một cảm giác khi em nhận ra mình không thể tiến tới mức độ cao nhất với tiềm năng của bản thân.”