Tuyên bố

man midair jumping from the rock into the sea
Photo by chuttersnap on Unsplash

Tôi tự nhận mình là một người sống trên “cloud”, nhưng không phải với ý nghĩa mà bạn đang tưởng tượng.
Tôi không phải một kẻ hay mơ mộng. Tôi thấy mình khá thực tế là đằng khác.
“Cloud” ở đây chỉ dịch vụ lưu trữ đám mây, một dịch vụ mà tôi cho là rất hay ho của thời đại 4.0.

Tôi thích cloud bởi đó là nơi tôi lưu trữ phần lớn dữ liệu của mình, từ ảnh, nhạc cho tới phim, sách, tài liệu … tôi đều lưu trên ấy hết. Để ở trong máy làm gì khi bạn vẫn có thể truy cập tất cả mọi dữ liệu của mình mà không lo tốn bộ nhớ? Với một người có cái điện thoại tầm trung dung lượng ít như tôi, phải cân đong đo đếm từng MB được lưu trong máy, thì đám mây là thứ gì đó quá tuyệt vời. Tôi lưu trữ rất nhiều thứ quý giá trên ấy, ảnh gia đình, những đoạn phim quay bản thân tôi hồi mới tập nhảy, hay những bức thư sến súa tôi không gửi đi bao giờ. Và đương nhiên là tôi không muốn để mất chúng.

Tôi làm IT nhưng không thông thạo về cloud lắm, trước giờ tôi nghĩ đó là một “đám mây” (theo đúng nghĩa đen) nào đó trên trời và việc mà chúng ta làm là ném dữ liệu của mình lên trên bầu khí quyển của Trái Đất, và trông chờ vào sức mạnh của công nghệ (có thể là một thứ sóng điện tử siêu phàm gì đó) để lưu trữ những dữ liệu đó cho ta. Tôi đinh ninh rằng tất cả những gì mình lưu trên đó sẽ không bao giờ mất được.

Tôi nói như vậy với một người bạn làm bên Big Data trong Hackathon, nghe xong anh ấy phá lên cười:
– Trời đất ơi, trí tưởng tượng của em siêu phàm thật đấy! Thực ra cloud cũng chỉ là một chiếc máy tính ở đâu đó trên thế giới này thôi.

Và thế là tôi vỡ mộng. Hóa ra cloud cũng chỉ là một chiếc máy tính. Việc chúng ta làm khi đồng bộ hóa lên cloud chỉ là chuyển dữ liệu từ máy của mình đến cái máy tính đó và để cho nó lưu những dữ liệu ấy, chấm hết.

Cái tôi mới rụt rè hỏi lại, trong lòng đầy hoang mang:
– Nếu thế thì … liệu… liệu có khi nào dữ liệu của em bị xóa hay mất đi không?
– Thực ra là có, bởi máy tính nào mà chẳng có lúc bị sập, hoặc bị hỏng. Hơn nữa chưa kể có một bên nào đó hoặc các hacker cố tình truy cập được và xóa sạch những dữ liệu đó thì tất cả sẽ mất hết thật. Nhưng em đừng lo quá, những trường hợp ấy không xảy ra nhiều đâu, với lại thường người ta sẽ tạo nhiều bản backup (bản sao) và lưu ở những cái máy khác để khôi phục khi cần.


Hôm nay tôi mở Google Drive của mình và thấy dung lượng của nó đã gần đầy. Tôi ngồi yên nhìn những tệp được xếp ngay ngắn trong giao diện được thiết kế đẹp đẽ của Google và tự hỏi, liệu có một ngày nào đó mà tôi không còn có thể truy cập được chúng nữa hay không.

Và câu trả lời là có. Điều gì cũng có thể xảy ra. Tôi vừa nghĩ vừa tiếc nuối ngẩn ngơ.

Nhưng rồi tôi biết mình sẽ không buồn quá lâu nếu như ngày đó xảy đến. Vì tôi sẽ tiếp tục tạo ra những thứ mới.

Chỉ cần tôi còn sống, còn yêu đời, tôi sẽ tiếp tục chụp ảnh, viết, vẽ, và sáng tạo nên những điều mà tôi hằng yêu quý.

Hà Nội, Quốc khánh 2/9/2019